Tháng 7 yêu thương

     

Status mon 7 viết về những trận mưa bất chợt, mang cho đất trời với lòng người bao cảm xúc, xao xuyến mang lại lạ lùng. Mon 7 – là tháng của cô đơn và lưng chừng cảm xúc, mong một chút nào đó trong trẻo, binh yên ổn và những điều giỏi đẹp vẫn đến, và mong sao một mon 7 không còn là gần như nỗi bi ai không tên.

Bạn đang xem: Tháng 7 yêu thương


Tháng bảy khi mưa chưa kết thúc bão đang về, tháng bảy nom sao nhưng lòng khô nóng hao bi thiết quá, lòng man mác nhưng xúc cảm đắm bản thân trôi theo cái mưa ngang xé trời kia.

Tháng bảy đưa tay ra hái được mùa thu, lùi một cách đắm vào lúc trời hạ. Tháng bảy mưa ngâu, mon bảy gợi sầu, mon bảy khiến cho tâm hồn fan ta sáo rỗng, nhạt nhòa, bạn ta không khát khao chút nắng nóng như mon mười hai, cũng chẳng thèm một lần mưa giống như những ngày tháng sáu.

Trời trong cầm sau những cơn mưa tháng bảy lại thoáng chút mây êm đềm sót lại của trời ngày hạ tháng sáu. Như lòng bạn đang trống rỗng tuếch nhẹ tênh bỗng nhiên len lỏi một ít buồn chênh vênh…Tháng bảy đuc rút ai bao gồm nghe chăng giờ đồng hồ lá xào xạc con đường xưa, tháng bảy ai bao gồm thấy chăng đám mây trời hạ nỗ lực mình bên trên làn trời trong veo sau mưa của ngày thu ấy, tháng bảy ai gồm hay thảm hoa sấu rụng trắng xóa nhỏ đường. Lặng bước tiến dưới vòm trời cây sấu chỉ cần chút gió heo mây xuyến xao nhè vơi rung rượu cồn lá cành là đủ nhằm ta đắm mình trong trận mưa hoa sấu white thơm ngạt ngào. Tháng bảy chưa hẳn là mùa thu, cũng chẳng còn là mùa hạ nữa, mon bảy là tháng thiên nhiên cất lên mình hầu hết vũ khúc giao mùa.

*

Status tháng 7 Mưa Ngâu!

1. Hầu hết ngày sau cùng của tháng 7, là các đêm dài trằn trọc mãi chẳng thể nào có một giấc an yên.

2. Mình nhớ đã có lần đọc ở chỗ nào đó rằng khi chúng ta nằm mơ thấy một người, thì tức là người đó sẽ dần gạt bỏ bạn. Dạo bước này bản thân cứ hay mơ thấy cậu, có phải là cậu lại sắp đến quên bản thân rồi không?

3. Sáng sủa 8:05 trời vừa mưa xong xuôi không khí mát giá và chưa thấy mặt trời. Vãn nằm ủ trong chăn ấm nghĩ về một miền xa. Tháng 7, tháng của nó, mon của mưa, tháng của sự mắc cho việc hoàn thành 12năm phổ thông. Nó vừa trải sang 1 phần. Dịu tênh rồi,nhưng siêu đau bởi những lắp thêm nó thích nhưng làm chưa tốt. Tạm bỏ qua, giờ nó băn khoăn lo lắng và thiệt hi vọng môn nó xét gồm điểm tốt chút.

4. Tôi thấy nỗi nhớ nào cũng khổ sở và trong người cồn cào cả, nhưng lại nỗi lưu giữ tuổi thơ của chính bản thân mình là một nỗi nhớ mang lại ghê gớm, có những thời gian nghẹn đắng lạ lùng. Khi người lớn thức dậy như phương pháp mình bé dại đã từng thức dậy, người lớn vẫn thấy mẫu khung đó giờ đang quá eo hẹp cho mình; lúc tôi ngủ cùng thức dậy vào một trong những buổi chiều muộn, mở mắt hộ gia đình vắng im gồm mình mình, cái quạt trần đang quay túc tắc vô cảm, nhìn ra khe cửa ngõ thấy chiều sẽ ngả màu sắc tối.. Thiên nhiên thấy lòng khô ráo và trơ khấc như một đứa con trẻ lạc đường, bỗng nhiên nhớ ra tuổi thơ đã từng là tháng ngày vui…

5. Mon 7 qua rồi nhưng mà anh, đâu còn đa số ngày khô giòn hao, em chờ đợi tình anh chẳng tới.

7. Mon 7! đông đảo ngày nắng và nóng gắt xen lẫn phần đông ngày mưa dầm. Nghe nỗi ai oán không tên phải chăng thoáng một trong những niềm vui khôn cùng thật. Và cũng có những ngày cố kỉnh này, mọi ngày tôi được nghe bình yên thật gần!

8. Tôi thường xuyên gọi tín đồ bằng cái tên thân yêu quý “Jully của lòng em”… trải qua tương đối nhiều năm, vậy mà mỗi khi những trời mát mẻ đến, lòng tôi vẫn chênh vênh lạ!

9. Chào tháng 7 tháng của yêu thương thương. Chào tuổi 26 ao ước rằng sẽ giảm chênh vênh.

10. Tháng 7 anh về cùng với em bước đầu 8 mon yêu ngay sát của chúng mình, lại một trải niệm yêu thương khác. Có không ít thăng trầm hạnh phúc ngọt ngào và lắng đọng mà anh nắm tay em cùng trải qua. Vô vàn điều đề cập lại mà chúng mình vẫn nhớ, từ đều việc bé dại nhặt hay to lớn tất cả gộp lại cho 1 năm đầu tiên đẹp đẽ. Em ước ao rằng trong thời điểm thứ hai, thứ cha … đều hoàn hảo như vậy.

11. Việc lúc này có trọng đại thế nào thì mang đến ngày mai, nó cũng trở thành trở thành việc nhỏ. Việc năm nay có trọng đại nắm nào, sang năm tiếp theo nó cũng là vấn đề đã qua. Việc trong đời này còn có to mập đến đâu, sang mang lại đời sau cũng biến thành trở thành truyền thuyết… Một tháng ngày 7.

12. Mon 7 hơi vất vả cùng với nó, xây dựng bức tường tự tin hơi vững dẫu vậy sụp đổ chỉ trong 1 tháng. Sau bao nhiêu diễn biến không tưởng đó thì cầm cố gắng, chán nãn rồi trường đoản cú bỏ.

13. Và khi tương đối nhiều năm sau đây trôi qua, tôi dần hiểu về không còn những thắc mắc chưa có giải mã đáp.Chúng tôi mang đến nhau tương đối nhiều thời gian, để quen. Thứ cửa hàng chúng tôi mong chờ là là sự biến đổi của đối phương. Tuy nhiên tuyệt nhiên, không ai chịu vì chưng ai mà biến đổi trước. Một ngày mưa tháng 7.

14. Rằm mon bảy, lễ Vu Lan, khi tín đồ ta nghĩ về đa số kỷ niệm vui đều kỷ niệm buồn, về nỗi nhớ và niềm hy vọng.

15. Biển xanh, mây trắng với nắng vàng. Suy mang lại cùng nó cũng chỉ là 1 mảnh ghép của kí ức, phần nhỏ dại của bức tranh xinh tươi còn giữ lại trong ta.

Xem thêm: Bụng Phình To Là Bệnh Gì - Đầy Hơi Chướng Bụng Kéo Dài

16. Trời sài gòn vào mùa áp thấp new thú vị thay, mị càng thèm được đi chơi, cả năm rồi mị ko được đi chơi. Loài tín đồ làm mị chán nản và bi quan quá mức. Đêm qua mưa rinh rích nghe vài ba lời tỉ cơ về mưa thu mà bỗng nhiên thấy ngấm đẫm “Dương thế bát ngát sầu”.

17. Tôi chưa hẳn là dạng người lạnh lùng bất cần..Chỉ là, sau toàn bộ những gì đã từng qua, tôi đã thôi thiết tha cùng không còn trông chờ gì nơi bạn khác nữa..

18. Hãy là em nốt ngày hôm nay, mặc mang lại mai đây đổi thay ai khác… Hãy thuộc cười cùng với anh như vậy.

19. Ước rằng tháng 7 này đang giống tháng 7 năm đó. Anh vẫn xuất hiện ở thời điểm này và yêu em thêm một lần nữa thôi… chính vì đã từ lâu em chần chừ tìm anh ở nơi nào trong đám đông nơi bộn bề này cả.

20. Cách sang tháng 7 mưa ngoài ra nặng hạt hơn. Số đông hạt mưa không hề vương màu sắc nắng nữa mà mang trong mình 1 màu u tối của đám mây xám kia. Chạy trốn, việc mà anh vẫn thường có tác dụng khi chạm đề nghị nỗi đau. Anh thấy trái tim anh cũng giống như cơn mưa kia em à… Trút rất nhiều hạt mưa đi nhằm tan bản thân vào với không gian trong tim. Rồi vài dòng vụn vặt anh viết cho mối tình đó, em có nhận ra kỉ niệm thương yêu qua những nhỏ chữ không?

21. Rồi thì những ngày mon 7 này, người ta ngồi ngẫm suy nghĩ về những tình ái đã qua đi, trong các số đó có anh. Chiếc dấm dẳng của giờ đồng hồ mưa dễ mà lại làm bạn ta hoài niệm về kí ức xa xưa nào đó. Ngày đó anh chuyển em đi học, download giấy dó vẽ tranh, em nói mắt anh sao mà ai oán vẽ hoài rất khác được. Em còn nhớ không nhỏ đường tp. Hà nội mình đi suốt tư mùa nắng và nóng mưa? Em say sưa nhắc chuyện, trẻ em nít, hồn nhiên. Niềm vui ở đời thì không thể mua, vả lại còn cực kỳ ngắn tuy thế lặng thinh của nỗi nhức đếm bởi năm, bằng cả cuộc sống vẫn chưa đỡ bệnh bình lặng.

22. Gần như ngày mon bảy, tự nhiên thèm hoa bởi lăng. Thèm ngồi xe pháo bus, cạnh bên cửa kính, rồi trải qua những con đường bằng lăng nở tím thẫm, tràn trề, ào ạt quét vào thành xe. Thèm ngồi trên xe khi kế bên kia mưa giăng giăng lối, nghệch ngoạc vẽ hầu hết chữ chẳng hình thù lên ô kính, nghe một vài bạn dạng nhạc yiruma, rồi mặc cho đời cuốn bản thân trôi tới những vùng khu đất xa lạ, gặp mặt những con bạn xa lạ…

23. Gần như ngày tháng bảy, thay bởi vì nỗi buồn, em làm chúng ta với cô đơn. Thay do nhớ hy vọng tha thiết một ai, em lẩn quẩn quanh với hỏng vô. Em ghi nhớ anh? hay là không nhớ? Đi qua 1 con đường quen, đột giật mình vì nhớ ra mùa này anh đã về. Anh ở đây, ngay sát lắm, sát lắm…

24. Tháng 7 về cùng với mùa mưa ngâu dẻo dẳng, triền miên như nỗi ai oán miên man trong lòng những tín đồ cô đơn. Trọng điểm hồn mình bao gồm chút đơn độc bị nỗi đơn độc gặm nhấm đang từ rất lâu… bởi thế tháng 7, viết cho tất cả những người cô solo – viết mang lại tôi, cho em và đa số tâm hồn đồng điệu.

25. Em – cô gái tháng 7 – anh thích điện thoại tư vấn em bằng cái tên như thế! Chẳng yêu cầu em sinh vào thời điểm tháng 7, cũng chẳng buộc phải tháng 7 bao gồm điều gì đặc biệt quan trọng với anh! Đơn giản vì chưng em là cô nàng yêu mưa – những cơn mưa ngâu mon 7 sụt sùi…

26. Mon 7, vẫn luôn là những bé mưa ào ạt và dẻo dẳng. Tôi mắc kẹt trong giờ chiều tan tầm. Chiếc áo mưa mỏng manh mảnh không ngăn được những giọt nước thi nhau loại trừ xuống. Phần đa thứ nhòa nhạt, khiến người ta chẳng còn nhìn thấy rõ được gì nữa.

27. Tháng 7 về. Những cơn mưa dai dẳng cả ngày. Tôi không ghét mưa tuy nhiên lại ghét đề xuất đội đều làn mưa xối xả, cách những cách vội đá quý trên con đường về nhà. Vị trời mưa to lớn nên ai cũng ngại ra đường, tôi cũng vậy, biết làm thế nào được. Một mình trong nhà, nhìn ra ngoài là màn mưa giăng xiên xiên, những giọt nước như ngấm vào lòng tôi, lạnh với xót xa. Nó như đang gọi về từng cam kết ức trong veo của một thời thơ dại. Ngôi nhà lạc lõng với giờ đồng hồ ầm ào của gió mưa, chỉ mình tôi mộng mị theo phần đa phút giây êm đềm, thanh thản, khu vực đó là mọi hồi ức lắng đọng mà tôi luôn muốn che mãi trong tim.

*

Tháng 7, Cô Đơn va Vào Tim – Tác Giả: Nặc Danh

Tháng 7, ta vẫn cô đơn. Có lẽ vì ta không đủ can đảm chạm vào trái tim của ai nữa. Ta vẫn ghi nhớ về một khoảng thời hạn hạnh phúc nào kia trong thừa khứ cùng với một fan nào này mà ta thương. Ta bi thương và rồi ta khóc…

Tháng 6 qua rồi, những cơn mưa ngâu ban đầu mùi ướt sũng của tháng 7. Ta nhảy radio với nghe những phiên bản tình ca mới. Ngồi chú ý ra cửa sổ, thấy phần lớn chú chim cất cánh nhảy cùng nhau, ta tự hỏi, ta còn cô đơn?

Thi phảng phất ta đi dạo cùng chúng ta bè, tâm can về hồ hết điều tốt ho trong cuộc sống, nghe bạn ta thở lâu năm về chuyện tình yêu, ta biến quân sư tâm đầu ý hợp của nó. Ta không để ý sự cô đơn của bản thân mình sau hầu hết làn khói thong thả nhạt của ly socola rét vẫn lên ko khí địa điểm góc nhỏ. Thời gian vẫn xô bồ, mưa vẫn tí tách bóc rơi cùng ta vẫn một mình dù bao quanh ta là bạn.

Đôi lúc ta ngồi mỉm cười một mình, hay khóc chẳng vì tại sao nào hết. Ta thích phía trong phòng với một bộ phim truyện hay, bịch phỏng ngô và ly coca lạnh kia người. Ta hay ôm trọn một cuốn tè thuyết nào đó từ sang cho tới khuya, tưởng tượng bản thân là “cô ấy” sánh vai cùng “anh ấy” và ngủ thiếp đi.

Tháng 7, cô đơn chạm vào tim..

Sớm mai tỉnh giấc ta nheo đôi mắt nhìn bầu trời sau một ngày mưa, hát nghêu nghêu vài câu. Ta quên mất cách làm rất đẹp của một fan con gái. Môi đỏ, mi cong, da trắng là cái gì đó quá đỗi xa xỉ đối với ta. Ta chỉ biết có tác dụng vài mẫu bánh xinh xinh, hay điều chế đủ các kiểu nước từ bạc bẽo hà tốt thứ gì đấy tương từ vậy. Rồi cười cợt phá lên khi làm cho sai công thức và phát minh ra một thứ gồm vị thật khiếp khủng.

Tháng 7, ta vẫn cô đơn. Có lẽ rằng vì ta không dám chạm vào trái tim của ai nữa. Ta vẫn ghi nhớ về một khoảng thời gian hạnh phúc nào đó trong vượt khứ với một người nào này mà ta thương. Ta bi thương và rồi ta khóc…

Tháng 7, ta vẫn cô đơn. Ta mê say bó bản thân trong một góc quen thuộc, không chạm chán gỡ, không nói chuyện với ai, cũng không thân thiết hay để ý một ai. Ta với ta, một khoảng trời riêng to lớn.