Công ơn thầy cô trong đạo phật
Bạn đang xem: Công ơn thầy cô trong đạo phật

Ông phụ thân ta gồm có câu nói: “Uống nước ghi nhớ nguồn”, “Tôn sư trọng đạo”, “Một chữ cũng là thầy nửa chữ cũng chính là thầy”, “Không thầy đố mày có tác dụng nên”,… thì các dòng kí ức hoài niệm về thầy cô rất niềm nở và không thể xa lạ so với mỗi bọn chúng ta. Khi còn cái tuổi cắp sách mang lại trường, hình hình ảnh quen thuộc và thân cận là bóng dáng của thầy cô bên trên bục giảng trao truyền kỹ năng cho thế hệ sau này và hầu hết cánh phượng đỏ thắm rơi đầy trên phần nhiều hàng ghế đá, sảnh trường mỗi một khi hè về,... Những hình ảnh đó đang đi vào trong thơ ca, in sâu vào trong trái tim phần nhiều người như là bài “Bụi phấn” tốt “Mong mong kỉ niệm xưa”, mỗi khi vang lên tạo cho tâm ta bồi hồi, xao xuyến. Đó là nói đến những bạn thầy núm gian. Hôm nay, tôi sẽ nói tới vị thầy xuất trần thế (thầy tu), người đã đoạt cả tuổi tx thanh xuân và cuộc sống để mang đến hạnh phúc, an lạc cho đều người.
Thời gian thấm thoắt trôi qua, mới ngày nào bước chân vào miếu với bao nhiêu kinh ngạc thế mà tôi đã ở chùa hơn sáu năm. Đời người không hẳn là dài cơ mà cũng chưa hẳn là ngắn. Cuộc đời hệt như một giấc mơ, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình đang vào chùa đi tu, sống một cuộc sống vô ưu, không phải lo toan, bôn ba, tính toán, hơn đại bại được mất trong kiếp con người. Được bởi thế là nhờ ơn đức cao dày cùng lòng trường đoản cú bi độ sinh rộng lớn của ân sư.
từ ngày tôi chọn tuyến phố đi cho chính bản thân là xuất gia, tu tập không hẳn là bởi chán đời, trốn nợ hay thất tình, như số đông mọi người đều nghĩ. Ngày tôi đi tu cả xóm buôn dưa lê xôn xao cùng với ba bà bầu rằng: “Tại sao con trai ông bà vẫn làm ăn uống lại loại bỏ tu?”. Họ nói rằng: “Con ông bà bội nghĩa nhược, trốn đời vào đạo, núp nhẵn từ bi”, nhưng họ đâu đọc được rằng, mình đi tu là hảo trung ương xuất gia, vì đã nhận được chân ra cuộc sống vô thường, kiếp sống hy vọng manh, hạnh phúc thế gian là tạm thời bợ. Vậy nên có câu hát: “Đường thương đau, đày ải nhân gian, ai không qua không hẳn là người”. Đúng thiệt là như vậy, tuy tuổi đời tôi chưa mập nhưng sự đề xuất với cuộc đời của tôi thật siêu thấm thía. Do đã trải qua từng nào nghịch cảnh, nhức thương mà tôi đã nhận được ra cuộc sống là bể khổ. Tôi muốn thoát ra chiếc khổ luôn nhốt con bạn trong loại sanh già bệnh dịch chết, và tìm đến hạnh phúc xuất cố bao năm qua. Tôi chưa lúc nào ân hận lúc cạo quăng quật mái tóc xanh cùng những bộ quần áo đẹp, để khoác bên trên mình cái áo nâu sòng bình thường và dịu nhàng. Được do vậy là nhờ vào ơn tế độ của ân sư.
Bao năm qua, ngày nào trong tim tôi luôn luôn gọi người bằng nhì từ trìu mến và đầy thân mật Sư phụ – thượng Chân hạ Tính, là trụ trì của Hoằng Pháp, thuộc thôn Tân Hiệp, thị trấn Hóc Môn TPHCM. Là người thầy mà bao năm vừa qua tôi luôn ngưỡng mộ và quý kính. Bởi vì Người luôn luôn có tấm lòng bao la. Fan đã và đang đem niềm hạnh phúc đến mang lại mọi người và chỉ đến họ con đường ánh sáng sủa và chân lý Phật Đà, hướng dẫn cho mọi bạn biết tu nhân tích đức, biết có tác dụng lành kị ác, biết lìa nhẵn tối bước ra ánh sáng, từ nẻo tà lao vào đường chánh, từ mê lầm đặt chân tới giác ngộ. Nên bao nhiêu năm qua rất nhiều người chìm ngập trong bóng buổi tối vô minh đang biết quay về ánh sáng, biết tu học để có được hạnh phúc. Thầy mở ra không hề ít khóa tu dành cho mọi lứa tuổi như là: Khóa tu niệm Phật một ngày, Khóa tu Phật thất, Khóa tu Sinh Viên, Khóa tu Mùa Hè, Khóa tu thiếu Nhi,… để hướng mọi fan về tuyến phố thiện. Vì chưng cuộc sống hiện giờ quá đầy đủ, nên số đông mọi người chỉ biết hưởng thụ dục lạc, sinh sản nghiệp ác cực kỳ nhiều. Thế nên Sư Phụ đang dùng tương đối nhiều phương tiện để mang Phật Pháp vào đời một bí quyết thiết thực ngay sát gũi. Sư Phụ là người đi đầu trên tuyến đường đưa đạo vào đời, tín đồ dám vứt ra một số tiền to để dựng lên những tập phim Phật giáo rất lôi cuốn và ý nghĩa sâu sắc như: con Đường Giác Ngộ, tìm tới Bến Giác, Hổ Ly sơn Thất Thế,... Bên cạnh ra, người còn làm những vở cải lương rất hấp dẫn như: quan Âm Thị Kính, Lưới tình, Thả Một Bè Lau,... Mở ra chương trình ca nhạc Phật giáo Diệu Âm Hoằng Pháp. Người còn tổ chức triển khai chương trình Quỹ học Bổng Ươm Mầm Trí Tuệ, cung cấp cho học sinh nghèo hiếu học với Quỹ Đào sinh sản Tăng Tài Ngộ Chân Tử. Người còn mua đất để không ngừng mở rộng các chi nhánh từ bắc nam và sang toàn nước ngoài... Toàn bộ chỉ vày nhân sinh từ đó họ thấy được tấm lòng bao la rộng to của Người. Có những khi thầy đi Phật sự xa nửa tháng hay như là một tháng đôi lúc hơn, nhưng lúc nào người cũng thân yêu gọi điện thoại về hỏi thăm tình trạng tu học, sức khỏe của đại chúng như thế nào, còn sức khỏe của bản thân thì sao người lại không thân thương đến? do tuổi đã mập nên tín đồ thường mắc bệnh nhưng vì chưng mọi người, Người luôn luôn kiên nhẫn vượt qua mọi trở ngại của thân thể suy hao, mòn mỏi theo năm tháng…
Sau phần nhiều chuyến Phật sự tín đồ trở về cùng với Đại chúng, đó đó là thời gian tôi cảm thấy hạnh phúc nhất vị được bắt gặp những bước đi thong dong với cái áo nâu vẫn phai màu sắc theo thời gian, được nghe đông đảo lời chỉ dạy ấm cúng trong bữa điểm tâm. Đề tài mà Người share là về Phật pháp giỏi chuyện đời thường, nhằm mục đích khuyến tấn mọi tín đồ cùng nhau tu tập, phải thương yêu, giúp đỡ nhau trên đường đạo. đông đảo người ai ai cũng nghĩ rằng: Là vị trụ trì vào một ngôi miếu lớn, lại có nổi tiếng thì chắc là cuộc sống thường ngày sung mừng quýnh lắm, nạp năng lượng ngon, mang đẹp, ở thì sang trọng trọng, nào là có máy điều hòa, nệm êm chăn ấm, bàn và ghế sang trọng. Tuy vậy mọi fan đâu biết rằng cuộc sống của tín đồ rất đơn sơ và bình dị, ngơi nghỉ trong hộ gia đình vỏn vẹn chỉ tất cả mấy mét vuông, bao phủ toàn là ghê sách và bộ bàn chỉ để được hai cuốn tởm là sẽ chật chỗ, chỉ tất cả chiếc quạt máy đã cũ, với cái giường nhỏ, dòng mền, dòng gối, chiếu bình dị… mà lại trong căn phòng đó luôn luôn gọn gàng, ngăn nắp. Ngài thường dạy mang đến mọi người phải sạch mát sẽ, nên tín đồ thường nói: “Nhìn công ty thì biết người, nhìn fan thì biết tâm”. Người dân có tính tiết kiệm, không khi nào xài phung phí bất cứ một chiếc gì, vì đó là công sức các giọt mồ hôi nước đôi mắt của người khác nên phải biết tiết kiệm. Phần lớn là trụ trì thì chuyện tiền bạc đều vày mình quản lí, còn bạn thì không. Bao năm vừa qua Người bàn giao hết cho thủ quỹ, ngay cả giấy tờ có giá bán trị fan cũng không giữ. Thầy còn hết sức khiêm hạ, đều ai xá kính chào thầy cũng liền kính chào lại. Fan dạy rằng hãy xem fan dưới là ân nhân thay bởi đầy tớ. Rồi trong những khi đi, đứng, nằm, ngồi, tốt nói năng, tín đồ đều dịu dàng êm ả khoan thai. Có thời điểm bị căn bệnh mệt mong muốn nằm nghỉ cơ mà sợ mọi tín đồ nói là bản thân không làm cho gương, nên người gắng gượng không dám nằm xuống nghỉ ngơi ngơi. Còn việc công phu thì Người luôn luôn luôn tinh tấn, không cơ hội nào bỏ bài toán tu. Dù là đi Phật sự tốt tiếp khách, tín đồ vẫn duy trì thời khóa cho mình. Do vậy, Sư Phụ luôn luôn luôn là tấm gương sáng đến tôi noi theo. Bạn nói được và làm được. đều người ai ai cũng ngưỡng tuyển mộ và thành kính Người.
Xem thêm: Soạn Thảo Văn Bản Là Gì - Hệ Bài 14: Khái Niệm Về Soạn Thảo Văn Bản
Đức hạnh của người như bài xích kinh Pháp Cú:
“Hương của những loài hoa,
Không thể bay ngược gió,
Gương của bạn đức hạnh,
Ngược gió mọi tung bay”.
Hay câu “Hữu xạ tự nhiên và thoải mái hương”. Đó là vì từ sự tu tập giới định tuệ cơ mà được thành tựu.
Sư Phụ bao gồm chí nguyện giảng dạy những vị Tăng vừa tất cả đức và có tài, đề xuất Người luôn luôn chỉ dạy công ty chúng tôi rằng: “Muốn bao gồm bánh tròn thì nghiền vào khuôn tròn, ước ao có bánh vuông thì ép vào khuôn vuông”. Vị vậy huynh đệ shop chúng tôi luôn sinh sống trong căn cơ giới luật, bởi vì chư Tăng là người thay mặt đức Phật hoằng truyền Phật pháp gửi đạo vào đời. Hình hình ảnh của một người tu sĩ vô cùng quan trọng, phải bao năm vừa qua tôi rất vui vẻ vì đã kiếm được bến đỗ bình yên, được dựa dẫm vào vị minh sư vừa có thực hành thực tế và bao gồm giáo pháp (pháp học và pháp hành). Đây là môi trường thuận tiện cho việc tu học. Sư Phụ luôn luôn luôn gần cận nhắc nhở, sách tấn huynh đệ chúng tôi phải thương yêu lẫn nhau. Người là một trong người Thầy vừa là một trong những người phụ thân luôn mong muốn cho nhỏ mình bắt buộc người, “tuy tín đồ không sinh nhưng bao gồm công dưỡng dục thì sinh chăm sóc đạo đồng nặng bằng nhau”.
Bao năm qua tôi luôn cố gắng, nỗ lực tu học nhằm không phụ lòng của Người. Có thời điểm huynh đệ shop chúng tôi vì là tuổi trẻ con nên thường sẽ có những không nên phạm, tính tình tương đối lỗ mãng, thao tác làm việc theo bản tính, nhưng lúc biết sai cùng sám hối hận thì Người luôn luôn nở niềm vui từ bi tha thứ rất nhiều lỗi lầm. Fan nói: “Con người ai cũng có sai lầm, tuy vậy biết sai nhưng mà sửa thì vẫn chính là người tốt”. Bao gồm một chuyện mà lại tôi nhớ nhất là lúc Sư Phụ đi Phật sự mặt Mỹ ngay sát hai tháng, huynh đệ shop chúng tôi vì thấy thương bạn quá phải bàn nhau sẽ cải tiến lại vị trí ở của Sư Phụ mang lại được tươm tất hơn. Tuy nhiên, vừa làm mọi bạn vừa lo khi về có khả năng sẽ bị Sư Phụ mắng, vì fan thích sống đối kháng giản. Mà lại sau chuyến Phật sự trở về, bạn thấy căn phòng đã đổi khác hoàn toàn, mới hơn, thật sạch hơn, bàn thao tác làm việc rộng hơn, cửa sổ thì thoáng và sáng hơn, người vẫn nở trên môi một nụ cười bao dung. Vậy là chúng tôi đã không trở nên mắng vì việc làm của mình. Sự thật thì bao năm qua tôi chưa từng thấy fan nói bự tiếng tốt là quát tháo mắng đệ tử, mà luôn nhẹ nhàng chỉ bảo. Chính vì như vậy mỗi khi ở sát Người, tôi luôn có được xúc cảm bình yên, đó là do từ tâm yêu thương rộng phủ mà có. Được gần gũi Người là một trong những điều hạnh phúc trong cuộc sống tôi. Vào Lương Hoàng Sám, chương lắp thêm XXIV – Lễ Phật rứa Sư trưởng, có đoạn như sau: “Vì phụ huynh tuy bao gồm công sinh thành dưỡng dục chúng nhỏ nhưng không thể làm sao cho chúng nhỏ mau xa lìa đường ác. Vì thế Sư trưởng đối với chúng con gồm ơn đức vô lượng. Sư trưởng gồm lòng đại từ, dìu dắt khuyên dỗ, hằng dạy chúng con tu thiện, mong chúng con thoát khỏi biển sinh tử cho bờ giải thoát mặt kia. Phần đông điều lợi ích đều khiến chúng con thấy Phật, trừ hết phiền óc kiết tập, an trú vào đạo vô vi. Ơn đức như vậy, ai hay báo ơn cho thuộc tận. Dầu trọn đời tu hành, đó chỉ cần tự lợi chớ chưa hẳn báo đáp ơn Sư trưởng”. Cũng chính vì Phật dạy: “Thiện học thức trong thiên hạ, không có ai hơn sư trưởng, sẽ tự độ mình lại giỏi độ người”.... Bắt buộc bao năm qua tôi luôn luôn lấy câu của Sư phụ “Hãy sống như hoa, dù cuộc sống ngắn ngủi, nhưng hoa đang tỏa hương thơm và làm đẹp cho cuộc sống này” để vận dụng vào cuộc sống tu tập của phiên bản thân. Tôi sẽ luôn sống và tuân theo tấm gương của Sư phụ.
Tuy hầu hết dòng chữ ko thể tỏ bày được hết gần như nỗi niềm nhưng tôi ao ước nói với Người, nhưng mượn phần đa dòng chữ này để núm cho lời tri ân của fan đệ tử so với thầy mình. Tôi chỉ mong sao sao cho những người luôn có sức mạnh để dìu dắt huynh đệ shop chúng tôi và mọi bạn đến được bến bờ giải thoát. Cuối dòng, bé xin dâng lên trên người hai câu thơ để đãi đằng tấm lòng của con giành cho Người: